Lại một ngày anh đứng gác trong đêm
Thời gian trôi sao êm đềm, lặng lẽ
Có chiếc lá rơi, cứ rơi nhè nhẹ
Bất chợt có chiếc lá vàng rơi khẽ trên vai
Đêm đứng gác buốt giá lạnh đôi vai
Anh đứng gác nhớ về ai nơi ấy
Mặt nghiêm trang, sao lòng buồn đến vậy
Ngước mắt lên trời, sao chỉ thấy xa xăm
Con người ta ai chẳng có tháng năm
Năm hạnh phúc, năm khổ đau, buồn bã
Còn với anh năm nay sao khó tả
Anh quen em và anh đã đau lòng
Buồn làm sao khi đứng giữa mùa đông
Mắt cứ dõi theo dòng đời xuôi ngược
Nhìn ai kia nắm tay, tung tăng nhảy bước
Lòng nghẹn ngào, ngước mắt vào hư không
Đêm đứng gác giữa biển trời mênh mông
Cần một người quan tâm, một lời hỏi:
" Mặc ấm vào, ăn nhiều vào kẻo đói
Đêm đứng gác lạnh lắm đó biết chưa?"
Đêm nay anh gác, vì sao cũng vắng thưa
Và anh biết có vì sao cũng vừa chợp mắt
Trong giá lạnh, trong màn đêm im bặt
Có ánh đèn leo lắt phía trời xa
Anh và em, tình cảm của đôi ta
Nay đã vội chia xa về dĩ vãng
Có phải do anh, một người lính không đáng
Để cùng em đi đến hết cuộc đời
Hay do tình cảm hai đứa ở hai nơi
Chưa gắn kết, chưa cùng chung nhịp thở
Chưa dám cùng nhau dang vòng tay rộng mở
Để yêu thương, che chở mối tình này
Anh yêu em nhiều, em đâu có hay
Sao còn trách anh là thế này thế nọ
Em đâu biết ở phương trời xa đó
Có một người luôn lặng lẽ dõi theo em
Giờ xa nhau chẳng biết lạ hay quen
Nghĩ về nhau nên khen hay nên oán
Oán làm gì, hãy để lòng thanh thản
Dù biết xa nhau đã cạn nợ, cạn tình
Đêm lặng lẽ anh đứng gác một mình
Lòng cứ nhớ tới bóng hình xa đấy
Em đâu biết và em cũng đâu thấy
Một người lính đang đứng gác nơi ấy
~~ Sưu Tầm ~~
Thời gian trôi sao êm đềm, lặng lẽ
Có chiếc lá rơi, cứ rơi nhè nhẹ
Bất chợt có chiếc lá vàng rơi khẽ trên vai
Đêm đứng gác buốt giá lạnh đôi vai
Anh đứng gác nhớ về ai nơi ấy
Mặt nghiêm trang, sao lòng buồn đến vậy
Ngước mắt lên trời, sao chỉ thấy xa xăm
Con người ta ai chẳng có tháng năm
Năm hạnh phúc, năm khổ đau, buồn bã
Còn với anh năm nay sao khó tả
Anh quen em và anh đã đau lòng
Buồn làm sao khi đứng giữa mùa đông
Mắt cứ dõi theo dòng đời xuôi ngược
Nhìn ai kia nắm tay, tung tăng nhảy bước
Lòng nghẹn ngào, ngước mắt vào hư không
Đêm đứng gác giữa biển trời mênh mông
Cần một người quan tâm, một lời hỏi:
" Mặc ấm vào, ăn nhiều vào kẻo đói
Đêm đứng gác lạnh lắm đó biết chưa?"
Đêm nay anh gác, vì sao cũng vắng thưa
Và anh biết có vì sao cũng vừa chợp mắt
Trong giá lạnh, trong màn đêm im bặt
Có ánh đèn leo lắt phía trời xa
Anh và em, tình cảm của đôi ta
Nay đã vội chia xa về dĩ vãng
Có phải do anh, một người lính không đáng
Để cùng em đi đến hết cuộc đời
Hay do tình cảm hai đứa ở hai nơi
Chưa gắn kết, chưa cùng chung nhịp thở
Chưa dám cùng nhau dang vòng tay rộng mở
Để yêu thương, che chở mối tình này
Anh yêu em nhiều, em đâu có hay
Sao còn trách anh là thế này thế nọ
Em đâu biết ở phương trời xa đó
Có một người luôn lặng lẽ dõi theo em
Giờ xa nhau chẳng biết lạ hay quen
Nghĩ về nhau nên khen hay nên oán
Oán làm gì, hãy để lòng thanh thản
Dù biết xa nhau đã cạn nợ, cạn tình
Đêm lặng lẽ anh đứng gác một mình
Lòng cứ nhớ tới bóng hình xa đấy
Em đâu biết và em cũng đâu thấy
Một người lính đang đứng gác nơi ấy
~~ Sưu Tầm ~~